Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2022

Chương cuối - Chạng vạng

CHƯƠNG CUỐI Hồi ký ngày 21 tháng 12 năm 2020 "Ta đâu bao giờ có lỗi khi không nghe tim chối từ. Chỉ tiếc rằng..." Có kẻ nào đã lỡ đánh rơi vài giọt mặn chát vào dăm ba câu chuyện tình, làm trầm uất cả một dòng thời gian cũ kỹ có còn ai nhớ, ai mong. Vương lại đây tiếng thở than nơi những bức thư tình về đời, về người, về nỗi sợ nào trầm luân. Thăm thẳm đêm sâu có tiếng ru hôn lên môi người, có tiếng người nhớ người thống thiết. Ấy thế mà, lời nhớ thương êm đềm từng đêm chẳng biết giờ có còn ai muốn kêu cầu, khẩn nguyện? Ngồi bên chiếc radio cũ nghe lại khúc tình ca của mùa thu sang, trên môi ta còn đọng lại thứ vị đắng chát từ tách trà đặc sánh nằm yên trên bàn. Còn nhớ không? Ngày đó, ta đã chọn cho mình một cuốn sách trên chiếc kệ cũ kỹ được phủ thứ bụi trần trầm. Dưới ánh nắng trên mái nhà Notre Dame, em nép vào vai người, tay mân mê lấy cánh hồng trắng còn vương thứ hương phong nồng nàn. Người hôn nhẹ vào bàn tay em rồi chạm vào trang thứ nhất, đọc khẽ khàng cho em n...