Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2019

Kí số 2

Lênh đênh nơi tăm tối trầm mặc, hắn mãi tìm kiếm những thứ mà đến bản thân cũng chẳng thể gọi tên. Người ta bảo nhau rằng: hắn đang tìm kiếm một hừng đông. Con người truyền tai nhau về câu chuyện của một đêm đông, vào một ngày mưa lất phất làm tâm hồn những kẻ lang lang không nơi trú ngụ trở nên lạnh lẽo. Đêm ấy, có cơn gió lạ đã bán cho hắn một mặt hồ. Ghé mặt vào mặt hồ yên ả, hắn chợt thấy cậu. Cậu đang nhìn hắn với đôi mắt của thiên thần, người cậu rỉ máu đỏ cả mặt hồ. Hắn với tay muốn ôm lấy ảo ảnh trước mặt mình. Mỉm cười cậu lắc đầu và thều thào hỏi hắn: " Nếu ngày mai hừng đông vỡ đôi... thì liệu... cậu có để tớ ôm lấy hừng đông mà chết nơi chân trời ?"

Kí số 1

Người ta kể về câu chuyện của buổi chiều tàn. Đó là một buổi chiều êm ả. Buổi chiều khoác lên mình cái sự bình yên ám ảnh, nó trở nên như một lời nguyền của một quãng đời. Tia nắng cuối cùng của ngày trượt qua từng ngón tay người. Vụt tắt. Lang thang đi về phía nghỉ ngơi của thời khắc ngày tàn. Người tự hỏi: Tiếng thét vang vọng dưới gầm trời là âm thanh man rợ của quỷ dữ hay tiếng khóc than của cừu non lạc bầy đang chờ ngày tái sinh?