Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2024

Ngày tốt nghiệp

Khung cửa sổ của căn phòng ký túc vào ngày này như một chiếc gương. Tôi đang chỉ thấy tôi, một tôi không phải của hiện tại. “Chà, cuối cùng cũng tốt nghiệp một ngành học, thế là đã có một cái nghề ngỗng rồi cơ đấy.” Tôi tự hỏi mình đang cảm thấy gì. Là ngày cuối cùng ở trường, ngày cuối cùng ở bệnh viện này với tư cách là một phần trong nó, ngày cuối cùng ở căn phòng ký túc cũ kỹ. Thế đấy, tôi cứ nhẩm ngày hôm nay là ngày cuối cùng của bao nhiêu chuyện, mà thấy như có nhiều báu vật đang trượt tuồn tuột khỏi tay mình. Một cảm giác như mất mát, nhưng không vẻ bi thảm gì. Một số quãng thời gian trong đời nom khá giống loài người, bởi chúng có một vòng đời. Một sinh mệnh đang dần chết đi, nó nghiễm nhiên chẳng còn tương lai gì — thứ để ta có thể bấu víu chẳng còn gì khác ngoài khoảnh khắc đang chết dần ấy và những kỷ niệm cũ mèm thuở đẩu đâu. Ba năm học một cái nghề, có thể với nhiều người nó cũng chẳng là sự kiện gì đặc biệt. Thế nhưng với tôi, đó đã là một hành trình dài, rất dài....