Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2025

Không sao đâu, rồi thời gian có thể chữa lành mọi thứ?

Biết đâu lời đồn đại sai rồi, biết đâu thời gian có chữa lành vết thương nào của mình đâu. Cô tựa vào bức tường lạnh tanh như nhà mồ, khóc nức nở. Những kí ức về mẹ ùa về trong tâm trí, sống động như thể bà ấy vẫn đang hiện diện bên cô, hệt như lúc bà còn sống. Ừ, cô vừa nghe tin rằng mẹ mình đã trút hơi thở cuối cùng sau nhiều năm chống chọi với bạo bệnh. Cô mừng cho bà, nhưng không thể ngăn được nỗi đau đang len lỏi đến tận những vùng kí ức cô đã gói lại thật kĩ càng. Và có người đến bên cô, họ muốn trao một sự an ủi. Bạn biết người ta thường làm gì với một người đang đau đớn không?   Họ cho lời khuyên. „Không sao đâu, rồi thời gian có thể chữa lành mọi thứ. Không có sao đâu.“ Bạn có bao giờ mong ước rằng ai đó có thể cất tạm cái lưỡi và hàm của mình vào một ngăn tủ, khóa lại và cho chúng nghỉ ngơi một chút chưa? Mình đôi khi có mong ước đó. ... Thời gian có thể làm cho ta quên đi nhiều thứ. Thời gian có thể làm một vài chuyện đã từng rất quan trọng trở nên không còn đáng bận tâm...