Kí số 3
Hắn nhìn lên bầu trời đen tối lạnh lẽo. Đêm nay chẳng có trăng hay những vì sao lấp lánh đan vào nhau.
Hôm nay mưa, trời mưa như trút hết sự xinh đẹp của màn đêm trong mắt hắn.
Hắn chợt rùng mình bởi cái giá rét của những hình hài nặng gánh đêm đen. Hắn muốn bóp lấy lồng ngực mình, bóp đến khi nát tan ra. Thứ trên tay đỏ hỏn, hắn sẽ gọi ấy là trái tim người. Run run hắn đặt tim mình vào suối nguồn của hồi ức.
Rùng mình, chạm vào những mảnh hồi ức, từng mảnh, từng mảnh một. Mọi thứ thật rõ ràng, rõ mồn một trước mặt hắn.
Hắn thét lên.
Tiếng thét xé toạc cả màn đêm.
Trong tiếng lá xào xạc bi ai có linh hồn ai đang thủ thỉ :
"Hình như bình yên đâu ghé ngang vào ngày lộng gió hôm ấy phải không anh?"
Nhận xét
Đăng nhận xét