Kí số 9
Cậu này, cậu có bao giờ nghe về một lời nguyền đau đớn nhưng lại lộng lẫy đến nao lòng? Những bản nhạc tình ca của tháng ngày xưa cũ — chẳng hiểu sao có nhiều lúc... đẹp đến lạ. Một thứ tình rất bolero: êm đềm, dai dẳng, và bi lụy. Tôi khá thích cách người ta họa những cảm xúc rất uỷ mị ấy vào lời bài hát bằng những hình ảnh kín đáo, rất đỗi xinh đẹp. Có lúc, tôi thấy tiếng nhạc cũ này du dương như tiếng chuông của một ngôi đền cổ. Dù thanh âm đã vương nét trầm mặc, vẫn có những kẻ say sưa đến mức tôn thờ. Thật buồn cười… khi tôi chẳng đem lòng yêu ai, nhưng lại để biển xô sóng trào trong lòng chỉ vì nghe một bản nhạc tình buồn. Người ta thường bảo: khả năng cảm nhận những xúc cảm phức tạp từ cuộc đời của người khác là một món quà. Nhưng với những linh hồn mang trong mình một quả tim đa sầu đa cảm, thì khả năng trời phú ấy đôi khi... chẳng khác gì một lời nguyền lộng lẫy. Một nét nhạc cũ, cùng tách trà chanh còn nóng. Tôi chợt nghẹt thở khi nghe câu hát: “Tưởng như em gặp lại anh trong...