2 3 4 7 6
2 3 4 7 6 Mùi nhang đèn hòa với hoa đăng trôi trên mặt nước lạnh tanh, vô vị. Dòng người đan lấy tay nhau, dõi nhìn theo thứ ánh sáng yếu ớt le lói như muốn tắt lịm dần rồi chìm vào lòng hồ đen đặc. Tiếng chuông từ các nhà thờ được đánh lên, chỉ cần đếm tiếng chuông người ta cũng có thể hiểu rằng tiếng chuông này chẳng phải dành cho những kẻ còn sống, còn thở và hữu hình. Đêm nay, người ta cho phép lòng mình thôi tất bật, để nhìn vào tro tàn và sự yếu đuối của nhân loại. Đêm nay, với vài người, sẽ chẳng phải là một đêm dễ dàng. Đứng giữa những cụ già đã chẳng còn gì trong tâm trí, tôi đôi lúc như bị lọt thỏm vì khoảng trống trong tiềm thức họ. Nhìn vào đôi mắt của những cụ già mắc chứng Dementia, nó làm tôi luôn tự hỏi, trước khi mất hết ký ức về tất cả, chẳng biết cụ đã từng là người như thế nào, đã từng có một cuộc đời ra sao. Khi làm việc trong bệnh viện hay viện dưỡng lão, việc nghe tin báo tử chẳng còn là một điều mà cả đời người chỉ có thể nghe vài ba lần. Ngồi nghe đồng nghiệp ...